Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

VẮNG MỘT DỊU DÀNG

Blog tan, bạn hữu từ ngày đó mỗi người một ngả, vô tình lạc vào facebook tôi chỉ post lên những tấm ảnh không lời. Bây giờ anh em bạn bè quy tụ, thôi thì góp lại cho vui



Cũng chỉ biết chiều nay về vồi vội.
Để hoang màu nỗi nhớ cứ mong manh.
Thả một chút hương hoa vào đồng nội
Có lẽ nào cỏ úa sẽ tươi xanh?




Mảnh trăng khuyết gió lùa đau ngực lép
Bằng lòng đi tươm tất cả heo may
Sao nhãng phút bâng khuâng miền nắng đẹp
Để đi tìm từ đó có ai hay?




Xin thôi nhé, nỗi niềm khi tha thiết
Với mông lung khuya khoắt giọng côn trùng
Với như đã thấy lòng vừa da diết
Nửa cách buồn nửa cách với yêu thương




Nhè nhẹ hỡi! đừng làm lay gió thổi
Phấn hoa còn mỏng lắm sẽ tung bay
Mơ mơ những giấc mơ  dìu dắt tuổi
Dịu dàng xinh ....sao vắng mãi nơi này?

                      cdl 16/8/2013

4 nhận xét:

  1. Trời vào thu lá vàng rơi nhè nhẹ,
    Ai nghe chăng, trăng khẽ hát ru tình?
    Hãy mở lòng đón nhận giữa ba sinh,
    Dẫu mất mát cũng thấy mình hạnh ngộ.

    Trả lờiXóa
  2. Trăng non - khuyết gió mùa se se lạnh
    Vắng nụ cười hoài niệm giấc mơ xa
    Kia chiếc lá mong manh dường níu lại
    Chút hương thừa lưu luyến buổi còn xanh

    kimle

    Thăm anh, bài thơ như luyến tiếc một nỗi lòng! dẫu sao anh vẫn còn có rất nhiều người ái mộ ! anh giữ sức khỏe và chờ nhiều sáng tác mới của anh nha

    Trả lờiXóa
  3. Thăm anh để bớt vắng đi một chút dịu dàng.
    ( mỗi lần vào nhà anh thì phải nhấp chuỗi mã .GHÉT!!!!)

    Trả lờiXóa
  4. Đình Loan ơi! em đã trở về chốn cũ.

    Trả lờiXóa