Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

VẮNG MỘT DỊU DÀNG

Blog tan, bạn hữu từ ngày đó mỗi người một ngả, vô tình lạc vào facebook tôi chỉ post lên những tấm ảnh không lời. Bây giờ anh em bạn bè quy tụ, thôi thì góp lại cho vui



Cũng chỉ biết chiều nay về vồi vội.
Để hoang màu nỗi nhớ cứ mong manh.
Thả một chút hương hoa vào đồng nội
Có lẽ nào cỏ úa sẽ tươi xanh?




Mảnh trăng khuyết gió lùa đau ngực lép
Bằng lòng đi tươm tất cả heo may
Sao nhãng phút bâng khuâng miền nắng đẹp
Để đi tìm từ đó có ai hay?




Xin thôi nhé, nỗi niềm khi tha thiết
Với mông lung khuya khoắt giọng côn trùng
Với như đã thấy lòng vừa da diết
Nửa cách buồn nửa cách với yêu thương




Nhè nhẹ hỡi! đừng làm lay gió thổi
Phấn hoa còn mỏng lắm sẽ tung bay
Mơ mơ những giấc mơ  dìu dắt tuổi
Dịu dàng xinh ....sao vắng mãi nơi này?

                      cdl 16/8/2013

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

MIỀN HOA CŨ



Miền hoa cũ thơm tho mùa trăng lẻ.
Vẫn xa xôi, vời vợi, vẫn chờ mong?
Ta thì không!vừa khi lòng như thể
Gọt nỗi niềm vào lãng đãng mênh mông.



 Tô lên nắng tưng bừng hơn ngày mới.
Rực rỡ thì từ đó có bao la?
Người yêu cũ trao thầm môi vừa tới
Đã rất gần và cũng đã rất xa.
 
Thôi nhau quên phung phí phút hao gầy
Bóng dáng nào vì thế bấy lâu nay.
Hoàng hôn cõng bao nhiêu chiều hoang dại?
Lưng núi còng còm cõi ngắm mây bay.
 
Ta hát khẽ cho đời thêm ấm lại
Khúc ca buồn từ nỗi nhớ ban sơ
Dẫu vẫn biết thương về miền hoa cũ
Cũng chỉ là một thoáng thấy vu vơ

                                 Đình Loan 5/2013

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

XEM NHƯ LÀ LÁ CỎ



Nhớ một chiều rất buồn nơi xóm nhỏ
Nhưng ô kìa vừa đó lúc xuân sang.
Người đi xa ... cô đơn về vịn gió
Chợt rung cành rụng lá xuống mênh mang

  
Khi đếm bước trên đường thà ngả bóng
Khi dấu bùn thà phủ vết chân xưa
Rồi một mai nếu vô tình gặp lại
Thấy như không, da diết cũng như thừa.

Rộng thời gian kể cũng vừa vặn ý
Rằng cuối cùng thì chắc đã ai hay?
Môi buông lơi những điều chưa muốn nói
Đợi âm thầm buồn bã phút chia tay
 
Ôi cuộc đời cũng chỉ là lưu lạc
Như chim trời mỏi cánh dạt về đâu?
Tựa vai nhau, khúc tình si hoang dại
Ngả ngón tìm vội vã phía nông sâu

Ừ thì thương, ừ thì nhung với nhớ
Vẽ vời chi thêm bối rối mênh mông
Thôi hãy cứ xem như là lá cỏ
Dẫu trăm năm ta vẫn ngát hương đồng.

                             Đình Loan 2/2013

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

KHÔNG THỂ




Ôm vò võ thời gian lòng không thể
Chia nỗi niềm, xẻ vợi bớt ưu tư
Dù đã vậy tay bưng ngày quờ quạng
Tìm cho riêng đâu đó những xa mờ


Ôi tha thiết gọi nhau về xóm cũ
Run lối mòn đạp khẽ vết rêu xưa
Góc thơ viết hôm nao gầy nhớ bạn
Chiều bâng khuâng rụng lá rớt rơi mùa
 
Ờ thì cũng chỉ là trong gang tấc
Bọt bèo trôi rồi cũng sẽ xa thôi
Mê mài với chân trời màu mới lạ
Quên giọng đò gợi nhớ bến sông trôi

Thầm thì nói cho ngàn lời chan chứa
Ở nơi đâu xao xác nắng hanh vàng?
Hoa Cải đã lên ngồng từ dạo đó
Mà ơ kìa! giờ vẫn thấy mênh mang?

                       Tháng 1 năm 2013