Thứ Tư, 1 tháng 8, 2018

PHỐ CHIỀU


Em nồng nàn
Anh thì không
Phố vẫn lắng nghe bước chân về khuya khoắt
Giọt sương đêm, gió lùa hiu hắt
Ngoại ô buồn, ngói úa chờ em

Treo ngược dòng sông lên chòm sao hằng đêm
Thả xuống xa xưa tháng ngày nhung nhớ
Người tha phương bao lần đã lỡ?
Dìu nhau đi, qua ngõ vắng, trăng tàn…

Cùng tấu lên cây sáo, cây đàn
Cho góc phố rong rêu, xanh xao lời tha thiết
Của một thời mà không hề hay biết
Những yêu thương, trôi dạt mãi nơi nào?

Thăm thẳm lòng ta như có tiếng thét gào
Tuổi đá hoang vu, giữa cuộc đời bão tố
Một người đi, muôn năm niềm thương nhớ
Hẹn phố chiều lãng đãng với mây bay…

CĐL



Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

VIẾT CHO NGÀY THÁNG 6



Đi qua vùng ngoại ô
Đôi khi thấy em xa dần vào nỗi nhớ
Lao xao hạ về, chênh chang con phố
Bước chân trên đường sấp bóng lẻ loi

Dòng sông dâng lên, mênh mang nắng soi
Tha thiết với tiếng chuông chiều buồn bã
Từ đây thấy xa xôi vời vợi quá
Tay em hiền chạm khẽ nốt nhạc trôi …

Nụ hôn nào quên chưa đưa lên môi ?
Vồng ngực ấm khi em về phố nhỏ
Từng cánh phượng rơi âm thầm rất đỏ
Để tháng ngày vật vã với yêu thương

Bỏ phố đi rồi em có vấn vương ?
Ngoại ô thâu đêm nhớ vầng trăng sáng.
Hạt bụi mệt nhoài gieo lên ngày tháng
Đợi chờ nhau cho đến phút giây này….

CĐL


Thứ Tư, 9 tháng 5, 2018

VIẾT CHO NGÀY THÁNG 5


Đó là mùa hoa em đã đi qua
Là tháng ngày xa, trên đường cỏ dại
Rồi từ đấy em không trở lại 
Nhặt nắng sân trường, nhặt cánh hoa rơi …

Mùa lạ lùng, ký ức vẫn chơi vơi
Khoảng trời trong veo như tuổi đời xưa cũ
Ước mơ trao em, phơi trên màu áo
Dấu yêu đành lặng ngắm mây bay…

Một sớm tinh khôi, như buổi sớm nay
Vẫn đứng chờ em bên kia hè phố
Dẫu biết rằng sẽ chỉ là nhung nhớ
Cho tháng 5 về còn một thoáng bâng khuâng.

 Kể lại từng ngày vắng tiếng ve ngân
 Khi đã lãng quên cuối mùa hạ trắng
 Góc phố vẫn lưu xôn xao màu nắng
 Cánh phượng hồng vời vợi tháng 5 xưa….

CĐL 



Thứ Hai, 16 tháng 4, 2018

TÌM NGƯỜI KỂ CHUYỆN NĂM XƯA

Chuyện một người
Thường đặt tay lên ngực cuộc đời
Kể tôi nghe những điều không ai biết
Rồi một ngày xa nhau, xa quê nhà tha thiết
Chuyện của chúng mình từ đó hóa mênh mông…

Chuyện kể về một dòng sông
Về những yêu thương, những đau buồn mất mát
Những đêm trăng lên bãi bờ bát ngát
Gió thổi mênh mang, giấc ngủ say nồng

Khi xưa ta đi vu vơ giữa cánh đồng
Hăng hắc mùi cỏ hoa và rập rờn cánh bướm
Từng giọt sương long lanh đậu trên mi mỗi sớm
Lăn trên ngón tay dài xoa dịu phía xa xôi…

Cả cuộc đời, tôi đi tìm người kể chuyện của tôi
Trên khắp nẻo đường xưa, trên khắp miền hoang vắng
Tôi đi tìm suốt bốn mùa mưa nắng
Chỉ thấy bâng khuâng bên nỗi nhớ không lời  …


cdl

Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

CHIỀU CUỐI NĂM

Từng chiếc lá mùa đông
Sưởi ấm cho nhau giữa trời lạnh giá
Bấm ngược thời gian, đường trở về xa quá
Chỉ thấy mây bay, nắng chuyển trên đầu

Phố núi lặng im, nghiêng bóng bên cầu
Người đi như liêu trai, hồn phiêu diêu trước gió
Dẫu biết là ta yêu thương từ đó
Chiều ba mươi, hương khói vẫn lên trời …

Năm tháng phôi pha theo tiếng sáo xa vời
Lạc trôi nơi đâu? chiều sâu hun hút…
Giọng hát chơi vơi bên phím đàn cao vút
Nay đã mơ hồ như sương núi chưa tan.

Phảng phất sông xưa, sóng vỗ miên man
Chiều ba mươi, nhớ người muôn năm cũ
Không thể biết hạt nắng nào đã vỡ
Để bâng khuâng con phố phút giao thừa…


CDL  30/1/2018



Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2018

CA DAO BUỒN

CA DAO BUỒN *

Mỗi lần anh qua ngõ
Không thấy em hái nụ tầm xuân
Chiều bảng lảng, mây bay phố núi
Em đi lấy chồng
Phố có buồn không?

Đêm khuya nghe sương rơi mái ngói
Ngỡ hạt mưa tưới nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Thương nắng nghèo, em đi lấy chồng xa.

Sao không lấy chồng gần, mà lại lấy chồng xa?
Để những khi mỗi lần anh qua ngõ
Dẫu vắng em, dẫu tháng ngày mưa gió
Vẫn thấy tầm xuân biêng biếc nụ cười.

Cầm chiếc lá hanh hao ở cuối tháng mười
Đã rét mướt trong từng nỗi nhớ
Liêu siêu ai kia đi trên hè phố
Tưởng bóng mình cặm cụi phía trăm năm...



* Trèo lên cây bưởi hái hoa
   Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
   Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
   Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay .....(Ca dao)