Miền hoa cũ thơm tho mùa
trăng lẻ.
Vẫn xa xôi, vời vợi, vẫn chờ
mong?
Ta thì không!vừa khi lòng như
thể
Gọt nỗi niềm vào lãng đãng
mênh mông.
Tô lên nắng tưng bừng hơn
ngày mới.
Rực rỡ thì từ đó có bao la?
Người yêu cũ trao thầm môi
vừa tới
Đã rất gần và cũng đã rất xa.
Thôi nhau quên phung phí phút
hao gầy
Bóng dáng nào vì thế bấy lâu
nay.
Hoàng hôn cõng bao nhiêu
chiều hoang dại?
Lưng núi còng còm cõi ngắm
mây bay.
Ta hát khẽ cho đời thêm ấm
lại
Khúc ca buồn từ nỗi nhớ ban
sơ
Dẫu vẫn biết thương về miền
hoa cũ
Cũng chỉ là một thoáng thấy
vu vơ
Đình Loan 5/2013