Ôm vò võ thời gian lòng không
thể
Chia nỗi niềm, xẻ vợi bớt ưu tư
Dù đã vậy tay bưng ngày quờ
quạng
Tìm cho riêng đâu đó những xa
mờ
Ôi tha thiết gọi nhau về xóm
cũ
Run lối mòn đạp khẽ vết rêu
xưa
Góc thơ viết hôm nao gầy nhớ
bạn
Chiều bâng khuâng rụng lá rớt
rơi mùa
Ờ thì cũng chỉ là trong gang
tấc
Bọt bèo trôi rồi cũng sẽ xa
thôi
Mê mài với chân trời màu mới
lạ
Quên giọng đò gợi nhớ bến
sông trôi
Thầm thì nói cho ngàn lời
chan chứa
Ở nơi đâu xao xác nắng hanh
vàng?
Hoa Cải đã lên ngồng từ dạo
đó
Mà ơ kìa! giờ vẫn thấy mênh
mang?